Được tạo bởi Blogger.

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

2 tiếng sau khi được uống thuốc và đưa vào phòng khám, sản phụ tử vong, khiến người nhà sáng nay kéo đến bao vây bệnh viện đòi làm rõ nguyên nhân.

 
Người nhà chị Vinh tụ tập rất đông trước cửa bệnh viện. Ảnh: H.B
Khoảng 21h đêm 4/9, chị Nguyễn Thị Vinh (24 tuổi) mang thai hơn 9 tháng phát hiện vỡ nước ối, được gia đình đưa vào Bệnh viện Đa khoa thành phố Vinh.

Chị Nguyễn Thị Hoài (29 tuổi) trú tại xóm 4, xã Nghi Phong, huyện Nghi Lộc, Nghệ An, chị gái của sản phụ, người trực tiếp đưa chị Vinh nhập viện, cho biết sau khi làm thủ tục, bệnh viện đã chuyển em gái chị vào Khoa sản.

Theo chị Hoài, thời điểm đó chỉ có một y tá và 2 sinh viên thực tập. Sau khi xét nghiệm máu và nước tiểu, chị Vinh được đưa trở lại phòng chờ. Đến khoảng 24h, chị Vinh đau bụng dữ dội và được y tá cho uống 3 viên thuốc trong một vỉ có 6 viên và không được biết là thuốc gì. 


Do chị Vinh quá đau, người nhà đã mời bác sĩ đến và sản phụ được chuyển sang phòng khác, đóng kín cửa. "Tôi đứng bên ngoài cửa áp tai nghe thì vẫn nghe tiếng của Vinh kêu rên rồi sau đó lặng dần", chị Hoài kể trong nước mắt.

Chừng 30 phút sau, một bác sỹ ra thông báo với anh Nguyễn Anh Trường (chồng của sản phụ) rằng chỉ cứu được mẹ và yêu cầu anh Trường ký cam kết. Nghe lời bác sỹ nên anh Trường đã ký vào giấy cam kết.

Theo chị Hoài, đến gần 3h sáng (5/9), người nhà đột ngột phát hiện, thi thể chị Vinh và đứa bé chưa sinh đã được chuyển ra nhà xác của bệnh viện.

Anh Trường cho biết, vợ chồng anh mới kết hôn, chị Vinh mang thai lần đầu được hơn 9 tháng và kết quả khám thai gần nhất được kết luận thai nhi phát triển bình thường.

Biết tin chị Vinh tử vong, người nhà sản phụ kéo tới khoa sản bệnh viện gây áp lực ép lãnh đạo viện giải thích rõ nguyên nhân cái chết.

Khoảng 8h sáng nay, Công an thành phố Vinh, cơ quan pháp y, lãnh đạo Bệnh viện và người nhà nạn nhân đã có buổi làm việc để làm rõ cái chết của sản phụ. Đến 9h30, khi cuộc làm việc ở tầng 3 của bệnh viện chưa xong thì phía dưới tầng 1, người nhà sản phụ đã đưa thi thể nạn nhân ra trước sân bệnh viện gào khóc, gây náo loạn bệnh viện.

Lực lượng công an thành phố Vinh, công an phường Hồng Sơn và bảo vệ bệnh viện đã được tăng cường để đảm bảo trật tự.

Hải Bình

Đánh giá sản phẩm

Gửi đánh giá của bạn

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Những con lợn nuôi ở miền quê với nguồn thức ăn từ thiên nhiên (rau, chuối, củ quả, cám lúa...) được nhiều bà nội trợ chọn lựa cho thực đơn gia đình, dù mất thời gian chờ hàng chuyển từ nông thôn lên thành thị mà giá cả lại đắt.




Từ năm ngoái, sau thông tin có hóa chất “Super tạo nạc” trong chăn nuôi, chị Vân, ở quận 1 (TP HCM) rất hạn chế mua thịt lợn về ăn. Lúc cần, chị phải nhờ cô em ở Gia Lai gửi thịt từ dưới quê lên dùng dần. Nguồn thức ăn cho lợn hoàn toàn từ thiên nhiên như rau lang, rau muống, cám lúa... chứ không có chất tạo nạc hay kích tăng trọng nên khi ăn miếng thịt cảm nhận vị ngon ngọt khác hẳn với hàng bán ở TP HCM.

Chia sẻ các anh chị em trên cơ quan, nhiều người nhờ chị mua hộ và hầu như ai dùng cũng thấy vừa miệng, hợp khẩu vị và an tâm về chất lượng. Từ đó, chị bàn với chồng lấy nguồn hàng ở quê về bán lại cho những ai có nhu cầu. Những ngày đầu, đồng nghiệp, bạn bè của chị tiêu thụ có vài kg nhưng hiện nay có tuần mọi người đặt hàng tới 70 kg. Sau khi trừ hết chi phí, một lần bán hàng như vậy chị kiếm được 700.000 đến một triệu đồng. Tính ra, cả tháng, chị có thêm 3-4 triệu đồng nhờ mua đi bán lại thịt lợn vùng quê.
Do nhu cầu nhiều nên chị gom hàng của những hàng xóm lân cận ở dưới quê. Lợn nuôi 6 tháng mới xuất chuồng, ăn rau củ quả... nên thịt săn chắc, vị ngọt. Mỗi con cung cấp khoảng 6-8 kg thịt đùi, 5-7 kg thịt vai, 4-5 kg ba rọi, 2-3 kg sườn.

thit-lon-1376469743_500x0.jpg
Thịt lợn "sạch" không chất tăng trọng, thịt dẻo và thơm. Ảnh: Hồng Châu
Loại thịt này hút hàng là nhờ đặc tính "sạch", không dùng các chất kích thích và chúng sống trong môi trường tự nhiên. Cô em của chị sẽ thu mua trong bản, sau đó tìm lò kiểm dịch để kiểm tra chất lượng trước khi mổ. Một tuần chị chỉ đưa hàng vào sáng Chủ nhật. Do đó, chiều thứ Bảy, lợn sẽ được giết mổ và lên đường vào Nam ngay trong buổi tối, đến 5h sáng hôm sau đã tới TP HCM. Sau khi phân chia, đóng gói đầy đủ, chị thuê người đi giao liền trong buổi sáng.
“Đùi, ba rọi, sườn chia ra từng túi riêng, cột chặt rồi cho vào thùng xốp, cứ một lớp thịt một lớp đá. Do cột chặt không cho nước đá thấm vào thịt nên về đến TP HCM thịt vẫn tươi rói và ngon”, chị Vân nói.
Vì mất chi phí vận chuyển và bảo quản nên giá thịt lợn "sạch" đắt hơn so với siêu thị và ngoài chợ. Ba rọi 120.000 đồng một kg, bắp đùi 130.000 đồng, sườn non 140.000 đồng mỗi kg. Giao hàng ở gần khu vực quận 1 không bị tính phí, nhưng các nơi xa hơn, khách phải chi 15.000-20.000 đồng cho người giao hàng. Ngoài thịt lợn "sạch", chị Vân còn cung cấp thêm cá, gà đồi và rau mà người đồng bào trồng xen kẽ ở các rẫy cà phê và hàng rào quanh nhà mang vào Sài Gòn tiêu thụ.
Còn chị Hoa, quê gốc ở Quảng Nam nhưng đã vào TP HCM học tập và lập nghiệp được 8 năm. Nhận thấy nhu cầu thực phẩm sạch của các bà nội trợ, nhất là thịt lợn vì hầu như nhà nào cũng dùng, chị nảy ra ý định mang nguồn hàng từ quê lên bán. Mới đầu chỉ có vài người đặt hàng, nhưng khi ăn thấy ngon nên ngày càng nhiều khách đặt hàng hơn, dần dần chị thành "đầu mối" buôn thịt lợn.
Thịt lợn "sạch" mà chị cung cấp được thu gom ở Quảng Nam, nuôi chủ yếu theo hình thức nông nghiệp, ăn cơm thừa, rau xanh ở vườn, không sử dụng chất tăng trọng, được kiểm dịch đầy đủ bởi chi cục thú y ở tỉnh. Theo chị Hoa, khách hàng chủ yếu là người có thu nhập cao. Họ thường đặt với số lượng nhiều, dùng cho cả tuần. 
Vì đường vận chuyển dài nên sau khi trừ tất cả chi phí, một lần cung cấp chị lời 500.000-700.000 đồng. Mỗi tháng chị chuyển hàng 4 lần, chủ yếu là vào ngày cuối tuần.
Chị kể, vì gửi hàng theo xe khách nên mỗi lần xe gặp sự cố, hư hỏng hay tai nạn về tới TP HCM muộn, hàng đó coi như bỏ vì thịt không còn tươi ngon và coi như chuyến vận chuyển đó lỗ vốn. Chị Hoa cũng cung ứng cả gà ta và cá biển đánh bắt gần bờ.
Còn chị Thanh, ở quận Tân Bình đến với công việc bán thịt lợn "sạch" nhờ đi du lịch. Chị kể, khi tới Đăk Lăk, chị vào tham quan ở một số nơi có người đồng bào ở, thấy họ bán thịt ngon và tươi nên mua mang về thành phố đồng thời xin số điện thoại người bán để đặt hàng.
“Vì thịt dẻo không chất tăng trọng nên rất ngon. Thấy thế, tôi kể với một số bạn bè trong cơ quan, ai cũng nhờ đặt hàng hộ nên dần dần tôi trở thành đầu mối cung cấp thịt sạch cho chị em trong cơ quan luôn”, chị Thanh nói. Tuy nhiên, vì bận rộn với công việc chính, chị không nhận đơn hàng nhiều mà chỉ nhận giúp cho một số người quen, nên cũng chẳng lời lãi bao nhiêu.

Hồng Châu


"Cứ chạm tay vào nước lạnh tôi lại thấy cảnh mình và đồng nghiệp chới với giữa biển đêm. Hình ảnh anh em đu bám ở mũi tàu cũng liên tục hiện về trong những giấc ngủ chập chờn", chị Bình kể về nỗi ám ảnh sau vụ đắm tàu ở Cần Giờ.



binh-1376450743_500x0.jpg
Những vết bầm còn hiện rõ trên khuôn mặt của chị Nguyễn Thị Bình. Ảnh: An Nhơn

Trong căn nhà tuềnh toàng ở thị trấn Vàm Láng (Gò Công Đông, Tiền Giang), những bước đi của chị Nguyễn Thị Bình - một trong 21 nạn nhân sóng sót sau vụ đắm tàu ở biển Cần Giờ gần 2 tuần trước - vẫn rất khó nhọc. Toàn thân loang lổ những vết bầm tím do sóng dữ xô đập vào thân tàu, hai bàn chân của người phụ nữ 38 tuổi này cũng chi chít vết thương mà người có kinh nghiệm đi biển cho là bị cá cắn.

Trên chuyến tàu định mệnh hôm 2/8 có 5 phụ nữ thì chỉ 3 người sống sót sau nhiều giờ chống cự với sóng dữ. Chị Bình cho hay, khi xuất viện về nhà, những vết bầm trên thân thể chị càng sưng tấy, da gò má bong tróc, nóng rát rất khó chịu. Trong gần 2 tuần qua, mọi sinh hoạt của chị phải nhờ cả vào mẹ già. "Nỗi đau về thể xác rồi cũng sẽ lành. Nhưng ám ảnh về cái chết của các anh em, cái cảm giác kinh hoàng của đêm đó không biết đến bao giờ mới thôi đeo bám tôi", chị nói.

Giọng đặc chất Nam bộ của người vùng quê sông nước, chị bảo bản thân biết bơi từ nhỏ và chưa từng sợ hãi với nước nhưng giờ nước làm chị luôn hoảng loạn. "Xem tivi mà thấy cảnh sông nước tôi không dám nhìn. Còn chạm tay vào nước lạnh tôi lại thấy cảnh mình và đồng nghiệp chới với giữa biển đêm", chị nói. "Đêm xuống tôi rơi vào trạng thái như lúc bị sóng đánh văng ra khỏi tàu, nhìn xung quanh chỉ thấy cảnh tối tăm như rừng U Minh. Hình ảnh anh em đu bám ở mũi tàu cũng liên tục hiện về trong những giấc ngủ chập chờn".

Mới mấy hôm trước, chị trở lại công ty để gặp mặt những đồng nghiệp còn sống sót sau chuyến đi, có vài lần chị đã "thấy đâu đó hình ảnh những người đã mất". "Tôi thấy em Sơn, bé Hoàng ngồi trong phòng ăn uống quấn quýt như trước kia. Tôi không biết hình ảnh ấy sẽ đeo bám mình bao lâu, có khi suốt đời", giọng chị ngậm ngùi.


Trở lại Tiền Giang làm việc sau những ngày liên tục gặp ác mộng, Nguyễn Văn Cương - người giữ chiếc điện thoại duy nhất để gọi cứu hộ khi tàu chìm - cho rằng "đó là liệu pháp giúp vơi bớt nỗi ám ảnh". "Có lẽ anh em chết oan nên tôi mới liên tục mơ thấy họ về kêu cứu. Trong mơ tôi cũng kêu cứu rất nhiều nhưng tất cả chỉ là tuyệt vọng", Cương kể.

Nam công nhân 25 tuổi quê Hà Tĩnh cho biết, trong đêm đầu sau khi được cứu, cơ thể kiệt sức nhưng anh và nhiều người đã không ngủ được khi chưa biết số phận các đồng nghiệp còn lênh đênh giữa biển khơi. "Từ đó đến nay tôi chưa từng có giấc ngủ ngon, luôn sợ hãi nên phải nhờ hai người bạn đến ở chung", anh Cương nói.
Ha-1376450743_500x0.jpg
Nguyễn Văn Hà cho rằng sau khi may mắn sống sót, anh thấy bản thân mình hoàn toàn khác trước. Ảnh: An Nhơn

Với anh Nguyễn Văn Hà - một trong 4 nạn nhân cuối cùng được cứu sống cũng đang sống trong những ngày ám ảnh. Trở lại Tiền Giang sớm nhất để dọn dẹp đồ đạc của người bạn chung phòng Hoàng Trung Biên đã tử nạn, anh Hà mân mê mãi cây đàn guitar mà bạn thường gảy cho mình hát khi rảnh rỗi. Anh bảo mình và Biên xem nhau như anh em. "Dù cố xua đuổi nhưng hình ảnh kinh hãi của vụ tai nạn thường xuyên xuất hiện trong đầu tôi.  Nhất là những lúc ở một mình hay khi cố dỗ giấc ngủ, khoảnh khắc vật lộn trên biển suốt 9 tiếng đồng hồ hay hình ảnh của Biên lại hiện về. Nó khiến tôi nhói tim", Hà nói.

Trong chuyến đi định mệnh hôm đó, Lai Hồng Phúc (30 tuổi, ngụ Hà Nội) là một trong những người không có áo phao được cứu sống. Ngoài thể hình khoẻ mạnh và biết bơi từ nhỏ, anh bảo việc mình vượt qua "cơn giận của thủy thần" còn do số phận may mắn. Dự định sẽ không có mặt trong buổi lễ cầu siêu cho các đồng nghiệp tại công ty ở thị trấn Vàm Láng (Tiền Giang) hôm 13/8, nhưng cuối cùng Phúc đã đổi ý. Anh cùng các đồng nghiệp may mắn thoát nạn đã có mặt từ rất sớm để cầu mong những người xấu số ra đi thanh thản.
"Cũng như những người khác, cứ nhắm mắt vào tôi lại thấy mình đang bị biển đen nhấn chìm. Thật kinh khủng", Phúc nói.
Phuc-1376450743_500x0.jpg
Lai Hồng Phúc kể về những ám ảnh trong chuyến đi. Ảnh: An Nhơn.

Người thanh niên có nước da rám nắng bảo để không còn liên tưởng đến anh em đã tử vong, anh đã xóa facebook của mình. "Những người chết thì không thể xóa facebook, tôi thì không thể tự hủy kết bạn với họ. Thôi thì đóng facebook mình luôn". Tuy nhiên, điều đó theo anh cũng chỉ giúp bản thân giảm một phần ám ảnh. Bởi tai họa thảm khốc này in quá sâu trong tâm trí những người sống sót, để nó nguôi ngoai anh và các đồng nghiệp cần rất nhiều thời gian. 

Trước đó, tối 2/8, tàu khách H29 chở 30 công nhân, chuyên gia của Công ty sản xuất ống thép dầu khí Việt Nam từ Gò Công Đông (Tiền Giang) về Vũng Tàu. Khi đi qua sông Soài Rạp (Cần Giờ, TP HCM), tàu được cho là gặp sóng lớn và bị chìm. 21 người được cứu, 9 người tử nạn.
An Nhơn - Dương Vân

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013


Viện Khoa học Địa chất và Khoáng sản cùng các cơ quan chuyên môn của Quảng Ninh khẳng định đảo đá số 649 trên vịnh Hạ Long bị sạt sau bão Jebi hoàn toàn do tự nhiên.



a21-1376449464_500x0.jpg
Hòn 649 bị sạt lở một phần sau bão Jebi. Ảnh: Đ.N
Trong chuyến công tác, các chuyên gia  của Viện Khoa học Địa chất và Khoáng sản cùng các cơ quan chuyên môn tỉnh Quảng Ninh đã tiến hành khảo sát, kiểm tra thực tế hòn 649 và một số hòn đảo xung quanh trên vịnh Hạ Long. Trên cơ sở kiểm tra thực địa, đoàn công tác đã có đánh giá sơ bộ: Nguyên nhân hòn đảo 649 trên Vịnh Hạ Long bị đổ lở là hoàn toàn do hiện tượng tự nhiên, do sự vận động kiến tạo địa chất trên vịnh.
Ngoài ra, các yếu tố như mưa, bão, sóng, gió, sự ăn mòn của nước biển cũng là những tác nhân nhỏ, yếu tố kích hoạt gây ra hiện tượng đổ lở. Viện sẽ có phân tích và báo cáo kết quả cụ thể trong thời gian sớm nhất.  
a22-1376449464_500x0.jpg
Các chuyên gia của Viện Khoa học Địa chất và Khoáng sản tìm hiểu khu vực sạt lở. Ảnh: Đ.N
Hòn số 649 là 1 trong 1969 hòn đảo trên vịnh Hạ Long, nằm tại khu vực làng chài Cống Tàu, giữa Trung tâm 3 và Trung tâm 4 của Ban Quản lý Vịnh Hạ Long được Ban Quản lý vịnh phát hiện sạt lở một phần nhân chuyến kiểm tra hôm 6/8. 
Nhân dịp này, Sở Tài nguyên và Môi trường tỉnh Quảng Ninh, Ban Quản lý Vịnh Hạ Long phối hợp với Viện Khoa học Địa chất và Khoáng sản Việt Nam...cũng lập đề tài nghiên cứu các quá trình địa chất, địa động lực hiện đại phục vụ quan trắc biến động các hang động và đảo đá trên Vịnh Hạ Long nhằm định hướng, dự báo để bảo tồn giá trị địa chất của vịnh Hạ Long và phục vụ cho công tác nghiên cứu khoa học.
Đăng Ninh

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

(SN-MS) - Chiều 20/2, Cơ quan CSĐT Công an quận Hải Châu (Đà Nẵng) cho biết đã bắt được Nguyễn Văn Phương (SN 1987, quê Thanh Hóa, trú huyện Ia Grai, Gia Lai) vì có hành vi trộm tài sản.
Đối tượng Nguyễn Văn Phương bị bắt giữ tại cơ quan công an
Đối tượng Nguyễn Văn Phương bị bắt giữ tại cơ quan công an
 
Số tài sản mà tên Phương trộm trị giá trên 100 triệu đồng ở nhà ông N.V.T. (trú đường Nguyễn Xuân Nhĩ, phường Hòa Cường Nam, Hải Châu, Đà Nẵng) gồm tiền Việt Nam, USD, nhẫn và dây chuyền vàng…
 
Trước đó, sáng ngày 19/2, ông T. đến công an quận Hải Châu trình báo sự việc bị kẻ gian đột nhập vào nhà lấy trộm tài sản. Sau nhiều giờ truy nóng, Đội CSĐT tội phạm về trật tự xã hội công an quận Hải Châu đã bắt được Phương khi y đang lẩn trốn ở phường Mỹ An (quận Ngũ Hành Sơn, Đà Nẵng).

Theo khai nhận ban đầu của Phương, sau khi “thám thính” ở khu vực phường Hòa Cường Nam thì thấy nhà ông T. sở hở nên y đã đột nhập từ tầng 3 xuống phòng ngủ tầng 2 rồi lấy những tài sản nói trên và nhanh chóng tẩu thoát ra ngoài.

Theo hồ sơ, Nguyễn Văn Phương từng có 2 tiền án về tội “Trộm cắp tài sản”.
Công Bính (dantri.vn)
(SN-MS) - Biết có người đến quán quậy phá đòi bảo kê, Mạnh cùng đàn em mang súng đi tìm và bắn em trai của đối thủ.

Đỗ Xuận Mạnh. Ảnh: C.A
Đỗ Xuân Mạnh. Ảnh: C.A

Ngày 20/2, Công an TP HCM đã ra lệnh bắt khẩn cấp Đỗ Xuân Mạnh (37 tuổi, ngụ Hải Phòng) để điều tra về hành vi giết người.

Trước đó, vào đêm 17/1, Phạm Tuấn Út đang giữ xe trước quán cà phê Bạn Và Tôi (phường Sơn Ký, quận Tân Phú) thì bị Phạm Văn Bảy đến đòi "bảo kê". Nhân viên này lấy dao đuổi chém khiến Bảy bỏ chạy.
Nghe ồn ào, Mạnh (chủ quán) đang trong khách sạn bên cạnh ra xem và nghe nhân viên kể lại. Biết lai lịch kẻ phá rối, ông chủ này mang theo súng cùng 2 đàn em đi tìm để “dằn mặt”.

Sau khi tìm ở nhiều nơi, đến ngã ba CN11-Lê Trọng Tấn, nhóm Mạnh thấy Phạm Văn Thuận (em ruột của Bảy) đang ngồi nhậu với đám bạn bên lề đường. Dù người này không liên quan nhưng Mạnh vẫn giơ súng vào trán Thuận và bóp cò.

Khi thấy Thuận ngã gục, người bê bết máu, Mạnh cùng đàn em chở đến bệnh viện gần đó băng bó vết thương. Sau đó, ông chủ quán đưa Thuận đi ăn rồi về một khách sạn ở quận 9 để nghỉ qua đêm. Sáng hôm sau, gã này đưa Thuận 500.000 đồng và dọa nạn nhân không được báo công an.

Song, chiều hôm đó, Thuận đã đến trình báo. Do có biểu hiện nhức đầu, Thuận được đưa vào Bệnh viện Chợ Rẫy gắp những mảnh kim loại còn sót. Về phần Mạnh, khi biết công an truy tìm, anh ta đã cùng các đàn em bỏ trốn.
Quốc Thắng (vnexpress.net)

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

(SN-MS) - Ông Nguyễn Văn Tính (73 tuổi, ngụ ấp Hòa Bình 1, xã Hiệp Hòa, huyện Đức Hòa, Long An) được ghi trong Giấy ra viện là... thai 16 tuần.
Giấy ra viện của ông Nguyễn Văn Tính
Giấy ra viện của ông Nguyễn Văn Tính
 
Người nhà của ông Tính cho biết: “Ngày 11/1/2013, ba tôi bị bệnh nên gia đình đưa vào nhập viện tại Bệnh viện đa khoa khu vực Củ Chi, TPHCM. Sau 5 ngày điều trị tại Khoa ngoại thần kinh, ngày 15/1 ba tôi được cho xuất viện. Điều bất ngờ là trong giấy ra viện, bác sĩ Nguyễn Minh Cang (Trưởng khoa Điều trị) và Giám đốc Bệnh viện đã ký tên, chẩn đoán ba tôi bị “Chấn thương cột sống thắt lưng / thai 16 tuần”!

Giấy ra viện do Bệnh viện Đa khoa khu vực Củ Chi cấp, có chữ ký của trưởng khoa điều trị (khoa ngoại thần kinh) Vũ Minh Cang, chữ ký và con dấu của giám đốc bệnh viện. Bệnh nhân Tính điều trị trong 5 ngày của tháng 1/2013.

Theo P.V
 
Tiền Phong

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

(SN-MS) -Cái nắng rớt hạ như rót mật trên con đường đê. Ngôi nhà nhỏ nép mình bên dòng sông đà thơ mộng, nhỏ bé nhưng đầy ắp tiếng cười của hạnh phúc. Khi tôi bước vào, tôi thấy chị Thư đang xếp lại những bức thư đã ngả màu theo thời gian.
 
Giông tố cuộc đời

Hơn 10 năm rồi, nó là những kỷ vật không thể tách rời trong đời sống vất vả của anh chị bởi nhờ nó dẫn lối đưa đường để họ đến gần với nhau.

Giông tố cuộc đời

14 tuổi, anh Chu Phạm Minh Tuấn bị mắc căn bệnh lạ. Lúc đầu, các khớp chân sưng tấy, gia đình đưa anh vào viện, bác sỹ kết luận “bệnh nhân bị viêm đa khớp” và cho về nhà. Không muốn từ bỏ giấc mơ được cắp sách đến trường, Tuấn nhờ bạn cõng đến trường. Dù bệnh tật hành hạ nhưng kết quả học tập của Tuấn lúc nào cũng ở top đầu. Trong thời gian ấy, gia đình vẫn kết hợp tìm các loại thuốc để chữa trị cho con, song sự quyết tâm ấy không kéo dài được bởi chỉ 6 tháng sau ngày đổ bệnh, Tuấn gần như phải từ bỏ tất cả giấc mơ học hành của mình, vĩnh viễn khép lại tình yêu con chữ. Lúc ấy, đôi chân cậu học trò nhỏ đã cứng đờ, teo tóp chỉ còn da bọc xương. Trong khi bạn bè đồng trang lứa đến trường, Tuấn ngồi trong góc nhà và ngước nhìn với một nỗi khát khao cháy bỏng.

Thấy con đầy tâm trạng, bố mẹ Tuấn cũng rất lo lắng. Có ai mách ở đâu có bài thuốc hay, gia đình anh lại tìm đến với hy vọng “có một phép màu”. Thế nhưng, phép màu ấy đã không đến khi bệnh ngày càng nặng. Từ đôi chân, cột sống, bệnh lại lại ra cánh tay trái… đến lúc ấy, Tuấn cũng không thể dùng nạng để đu người ra hiên nhà ngồi như trước nữa mà phải ngồi một chỗ. Cho đến năm 1983, Tuấn bất động trên giường. Lúc này anh đã bước qua tuổi 22. Và thế giới của anh là ô cửa bé nhỏ nhìn ra bầu trời, nơi ấy ban ngày những tia nắng rọi vào và ban đêm là những ánh trăng. Thi thoảng buồn tay chân, Tuấn lấy giấy ra viết mấy vần thơ để tự mình thưởng thức với mình.

Từ những bức thư

Từ chương trình “thời sự và âm nhạc”, anh được nghe một số bài thơ của một cô gái trẻ tận Nam Định. Sau khi chương trình kết thúc, anh để ý tên tuổi và địa chỉ cô gái rồi sau đó gửi thư làm quen nhưng cũng không mấy hy vọng sẽ có hồi âm. Nhưng rồi thư hồi âm đã tới,  lá thư thứ hai anh quyết định nói hết tất cả về cuộc sống, về số phận mình cũng như khát khao đi ra ngoài bởi từ năm 14 tuổi cho đến nay, cuộc sống của anh chỉ là những ô cửa sổ với bầu trời xanh và mặt nước sông xanh biếc trôi lững lờ, hạnh phúc của anh là khi có chiếc radio nhỏ xíu được mẹ mua đặt ở cạnh giường và khám phá cuộc sống qua những tờ báo cũ mà các  anh chị lượm lặt đâu đó mang về… Khi viết những dòng ấy vào thư, lòng anh nặng trĩu bởi anh luôn nghĩ “đọc xong lá thư  này, cô ấy sẽ không dám viết thư cho mình nữa”. Nghĩ vậy nên khi gửi thư đi, anh cứ chần chừ mãi, cuối cùng vẫn đánh liều nhờ người mang ra bưu điện.

Thế rồi sau lần ấy, anh lại nhận được những lá thư hồi âm của chị Thư, lá thư nào cũng dài bất tận, có lá dài đến 30 trang giấy. Chị bảo “bình thường mình không viết được nhiều đâu nhưng khi viết thư cho anh Tuấn, mình lại có lắm chữ thế. Dường như mọi chuyện diễn ra trong cuộc sống mình đều gom hết vào trong những dòng chữ ấy để gửi lên Hòa Bình cho anh”.

Gần 2000 ngày chờ đợi

Thư đi rồi chờ thư đến, cuộc sống cứ kéo dài như vậy và cả hai luôn trong tình trạng chờ đợi nhau. 6 năm liền, chị và anh đã trao đổi với nhau hơn 300 lá thư. 6 năm thư qua thư lại không phải thời gian ngắn nhưng với anh là cả những khát khao, những mong nhớ và có cả sự hy vọng dù rất mong manh.

Hiểu rõ tình cảm anh Tuấn dành cho mình cũng như những thổn thức từ con tim đang lỗi nhịp nên nhiều lần Thư xin phép lên Hòa Bình thăm Tuấn nhưng anh đều từ chối. Hơn ai hết anh hiểu với hoàn cảnh của bản thân thì khát vọng về hạnh phúc lứa đôi rất khó có cơ hội để bừng nở…

Nhưng rồi, một hôm chị vẫn quyết định xách chiếc xe đạp ra đường lớn rồi bắt xe khách vượt hơn 200km từ Nam Định lên Hòa Bình thăm anh. Khi cánh cửa bật mở, chị Thư bước vào. Gương mặt sáng bừng với mồ hôi lấm tấm rơi trên trán, anh mỉm cười nhìn chị. Hạnh phúc không thể cất lên thành lời. “Khi thấy Thư bằng xương bằng thịt đứng trước mặt mình, mọi mặc cảm tật nguyền trong tôi lúc ấy dường như đã nhường chỗ cho tình yêu mãnh liệt và khát khao về một hạnh phúc lứa đôi”, anh Tuấn bồi hồi nhớ lại.

Sau cuộc gặp đầu tiên ấy, chị cảm nhận được sự đồng cảm trong hai tâm hồn. Chị cũng nhận ra rằng, tình cảm chị dành cho anh quá lớn. Nó không đơn thuần là những rung động mơ mộng của tuổi 20, 21 của những năm trước mà là tình yêu, một tình yêu thực sự và chị muốn được gắn bó với anh cả đời này để sẻ chia với anh mọi điều trong cuộc sống. Nghĩ là làm, chị trở lại quê nhà, thuyết phục gia đình đồng ý để hai đứa đến với nhau.

Khi nghe cô con gái xin được cưới chàng trai tật nguyền ở tận huyện miền núi Kỳ Sơn, nhiều người lên tiếng khuyên chị. Hiểu được điều đó, anh Tuấn bảo, làm cha làm mẹ, ai cũng mong con mình lấy được người chồng khỏe mạnh, có công việc làm ổn định. Bản thân anh đã tật nguyền, lại không thể di chuyển được nên nếu gia đình Thư có cấm anh cũng không trách bởi đó là quy luật của cuộc sống.

Thuyết phục bố mẹ chị đã khó, thuyết phục bố mẹ anh còn khó hơn. Ông bà kiên định “Cháu cũng biết Tuấn bị liệt toàn thân, ngoài đầu óc tỉnh táo và một tâm hồn bay bổng thì Tuấn không có gì cả, nếu cháu lấy Tuấn sẽ khổ cả đời. Bây giờ còn trẻ chưa suy nghĩ gì nhưng vài năm nữa, khi đã chín chắn, cháu sẽ ân hận”. Chị chỉ nhẹ nhàng nói: “Cháu sẽ là đôi chân để cùng anh đứng lên”. Khuyên chị không được, mẹ anh quay sang gàn con trai vì “cả đời mẹ chăm con không sao, nhiều người vào nhà nhìn con đã sợ, mong gì người ta sẽ chung thủy với con cả đời”. Nghe mẹ khuyên, anh cũng phân vân rồi bảo chị “hay em lên nhà anh ở chơi mấy hôm cho biết cuộc sống của anh rồi hãy quyết định cũng chưa muộn”. Chị lên nhà anh ở một tuần, vừa chăm sóc anh, vừa cố gắng thuyết phục bố mẹ và các anh chị của anh. Hết tuần lại về Nam Định. Cứ chạy đi chạy lại giữa hai quê liên tục. Rồi đám cưới diễn ra như mong muốn của anh chị. Đến bây giờ người dân xã Hợp Thịnh vẫn còn nhắc lại hình ảnh một cô dâu bước đi sau chiếc xe lăn, nụ cười rạng rỡ.

Hạnh phúc không tật nguyền


Sau đám cưới, chị bắt đầu một cuộc sống mới ở quê chồng. Chị vay mượn gia đình và người thân mua một chiếc máy may nhỏ để mở tiệm may tại nhà. Còn anh Tuấn phụ vợ bằng cách làm đôi bài thơ, viết vài cái tản văn nho nhỏ gửi cho các báo trong và ngoài tỉnh. Dù anh chỉ nằm một chỗ, mọi sinh hoạt cá nhân của anh đều do một tay chị đảm trách nhưng chị chưa bao giờ khó chịu. Chị bảo rằng, đối với chị, được ở bên cạnh chăm sóc anh là niềm hạnh phúc lớn lao, và chị tự hào về điều đó nên chả có gì phải phàn nàn. Nhắc đến vợ, anh Tuấn lại mỉm cười trìu mến - “Người ta bảo số tôi may mắn vì có một người vợ vừa xinh đẹp vừa giàu lòng nhân ái. Cho đến bây giờ, hạnh phúc đã ngập tràn nhưng nhiều lúc tôi vẫn ngỡ mình đang nằm mơ bởi cuộc sống hiện tại của mình đã viên mãn”.

Sau hơn 8 năm sống với nhau, họ đã hạnh phúc khi đón cô con gái xinh đẹp chào đời, anh đặt tên cho con là Chu Đặng Thúy Đạt - món quà vô giá mà ông trời đã ban tặng cho vợ chồng anh chị. Chia sẻ về hạnh phúc của mình, chị Thư cười nói hồi cưới người ta cứ xì xào, cũng có nhiều lời cay độc khiến anh Tuấn rất tự ti nhưng tôi lại nghĩ khác: thời gian sẽ là bằng chứng xác thực nhất cho tình yêu của em dành cho anh bởi hạnh phúc của chúng ta đã trải qua nhiều sóng gió, nhiều thời gian chứ có phải là những giây phút bồng bột của tuổi trẻ đâu”.

Chị nói đúng hạnh phúc của chị là những năm tháng đồng cam cộng khổ suốt 6 năm trời. Nhiều người khi biết tình yêu của anh chị cũng gửi thư thăm hỏi, sẻ chia. Có nhiều người còn tâm sự rất chân thành rằng “nhờ câu chuyện ấy, họ vững tin hơn với lựa chọn của mình bởi trong cuộc đời không phải lúc nào mọi chuyện cũng được như ý muốn”. Anh cũng không ngần ngại chia sẻ số điện thoại của mình (01683400749) với mong muốn mỗi ngày nhận được những lời động viên của mọi người và cũng là cơ hội để anh chia sẻ với những người có hoàn cảnh tương tự như anh.
Theo Cường Mạnh
An ninh Thủ đô

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

(SN-MS) - Thấy cháu Hoàng Thị Ánh N (SN 2001) mất tích bất thường, gia đình đổ xô đi tìm kiếm. Sau hơn 2 ngày, thi thể cháu N mới được phát hiện dưới một giếng nước bỏ hoang. Kẻ thủ ác Hoàng Văn Minh (SN 1963) chính là ông họ cháu N đã bị bắt.
Hiện trường nơi thi thể cháu N được tìm thấy.
Hiện trường nơi thi thể cháu N được tìm thấy.
 
Theo thông tin từ cơ quan Công an, vụ án mạng kinh hoàng xảy ra vào khoảng đêm 28 rạng sáng 29/7 khi cháu Hoàng Thị Ánh N (11 tuổi), trú tại thôn Hoành Sơn, xã Phi Mô, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang đột ngột mất tích.
Sau khi tìm kiếm không thấy tung tích cháu N, gia đình đã trình báo tới cơ quan Công an. Nghi cháu bị sát hại, lực lượng Công an huyện Lạng Giang phối hợp với Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Bắc Giang và người dân thôn Hoành Sơn tổ chức tìm kiếm tại các ngõ ngách, ao hồ trong vùng, song không thấy.
Trong thời điểm này, đối tượng Hoàng Văn Minh (SN 1963) trú cùng thôn Hoành Sơn là ông họ cháu N cũng biến mất. Từ thông tin một số người dân cho biết có thấy cháu N đi chơi cùng đối tượng Minh trước khi mất tích, lực lượng chức năng và người dân thôn Hoành Sơn - Phi Mô - Lạng Giang - Bắc Giang đã vào kiểm tra khu vực ngôi nhà của đối tượng Minh đã bỏ hoang từ lâu. Ngôi nhà hoang này vốn là nhà của vợ chồng Minh nhưng từ khi bỏ nhau, Minh sống lang bạt, không có nghề nghiệp ổn định.
Đến 9 giờ sáng ngày 31/7, lực lượng tìm kiếm bất ngờ tìm thấy thi thể cháu N dưới giếng nước. Chiếc giếng có thành cao chừng 50 cm và rộng chừng 30 cm trong bụi cây dại rậm rạp nên việc tìm kiếm nạn nhân khó khăn. Miệng giếng quá nhỏ nên lực lượng tìm kiếm phải đập bỏ thành giếng mới đưa được thi thể nạn nhân ra ngoài.
Trước đó, sáng 30/7, nghi phạm Hoàng Văn Minh đã bị bắt khi đang lẩn trốn tại ngôi nhà hoang ở khu Đồng Chún - Phi Mô cách nơi gây án khoảng 1km. Minh dùng thủ đoạn không mở khóa cửa căn nhà hoang mà dỡ ngói từ trên chui vào rồi lại lợp lại như cũ nhằm qua mặt cơ quan chức năng. Khi bị bắt, Minh một mực cho rằng, một người đàn bà đã dẫn cháu đi, chỉ cho đến khi tìm thấy xác nạn nhân, y mới cúi đầu khai nhận toàn bộ vụ việc.
Kẻ thủ ác Hoàng Văn Minh tại cơ quan Công an.
Kẻ thủ ác Hoàng Văn Minh tại cơ quan Công an.
Trao đổi với PV Dân trí, lãnh đạo Công an tỉnh Bắc Giang cho biết: Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Bắc Giang đã khởi tố vụ án hiếp dâm, giết người xảy ra tại thôn Hoành Sơn, xã Phi Mô, huyện Lạng Giang. Chiều cùng ngày, Công an tỉnh Bắc Giang cũng ra quyết định khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với Hoàng Văn Minh (SN 1963) về tội danh trên.
Bước đầu, Minh quanh co chối tội nhưng đến chiều 1/8, tại cơ quan công an tỉnh Bắc Giang, y đã thừa nhận toàn bộ hành vi của mình. Minh khai, do thú tính nổi lên, muốn thực hiện hành vi giao cấu với cháu N nên đã rủ cháu N đi mua thuốc lá. Không nghi ngờ gì, cháu N đi theo. Minh đã dẫn cháu vào nhà cũ của mình, thực hiện xong hành vi hiếp dâm cháu N bất chấp sự kháng cự đau đớn của cháu rồi mới giết chết, vứt cháu N xuống giếng phi tang.
Hiện sự việc đang được cơ quan chức năng tiếp tục điều tra làm rõ.
Anh Thế - Quốc Đô (dantri.vn)

Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

(SN-MS) - Được cho là do mâu thuẫn trong việc bảo kê tín dụng đen tại khu vực ngoại thành, Tâm và Phúc truy sát, chém đứt tay một người trên đường.

Tâm, Phúc tại cơ quan điều tra. Ảnh: T.H
Tâm, Phúc tại cơ quan điều tra. Ảnh: T.H

 Ngày 26/7, Công an TP HCM đã bắt giữ 2 nghi can Huỳnh Văn Tâm (27 tuổi) và Trần Văn Phúc (25 tuổi) để điều tra hành vi cố ý gây thương tích.

Theo cơ quan điều tra, rạng sáng 24/7 anh Lương Minh Hiệp (37 tuổi) đi xe máy chở vợ trên đường Trường Chinh (quận Tân Bình). Khi đến khu vực cầu Tham Lương, vợ chồng anh bị 2 thanh niên đi xe máy đuổi theo rồi bất ngờ áp sát, rút mã tấu tấn công.

Anh Hiệp bị chém đứt lìa bàn tay phải, gãy xương bả vai và nhiều vết thương khác. Các trinh sát đội đặc nhiệm Công an TP HCM phối hợp cùng công an quận Tân Bình bắt được Tâm và Phúc vào rạng sáng 26/7. Trong đó, Tâm được cho là kẻ trực tiếp chém anh Hiệp.

“Có thể họ mâu thuẫn trong việc tranh giành lãnh địa bảo kê, cho vay tại khu ngoại thành”, một cán bộ điều tra nhận định.
Quốc Thắng (vnexpress.net)

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

(SN-MS) - Vì bị từ chối tình yêu, Trịnh Đình Khoát đã giết chết người yêu rồi tự sát nhưng bất thành. Sáng ngày 6/7, TAND tỉnh Thanh Hóa đã mở phiên tòa sơ thẩm và tuyên phạt bị cáo 14 năm tù với tội danh giết người.
Bị cáo trước vành móng ngựa.
Bị cáo trước vành móng ngựa.
Theo cáo trạng của VKSND tỉnh Thanh Hóa, Trịnh Đình Khoát (sinh năm 1984, tại xã Thiệu Công, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa) vừa lao động vừa học nghề tại Công ty cổ phần Sông Đà 3, tại Gia Lai. Năm 2007, Khoát yêu chị Trịnh Thị Phương, sinh năm 1990, cùng quê.
Trong dịp lễ Noel năm 2011, Khoát bắt xe về quê thăm và tặng quà cho chị Phương, lúc này chị Phương mới học xong trường Cao đẳng du lịch Hà Nội nhưng chưa có việc làm nên xin bán vải, quần áo tại quầy hàng số 248, Lê Hoàn, thành phố Thanh Hóa.
Đến khoảng 20h ngày 24/12/2011, Khoát đến phòng trọ của chị Phương ở số nhà 116, đường Đội Cung, phường Đông Thọ, thành phố Thanh Hóa nhưng khóa cửa. 21h Khoát quay lại gõ cửa thì thấy một người con trai bước ra xưng là bạn trai của Phương nên Khoát chỉ vào nói chuyện với chị Phương 5 phút rồi đi mà không tặng quà.
Đến 6h sáng, ngày 25/12/2011, Khoát đến phòng trọ đòi nói chuyện với chị Phương nhưng sau khi đưa con của chủ nhà trọ đi học, chị Phương mới quay về đưa Khoát ra quầy bán hàng nói chuyện. Tại đây, Khoát nói muốn chị Phương vào Gia Lai làm ăn và xây dựng gia đình với Khoát nhưng chị Phương không đồng ý.
17h cùng ngày, chị Phương nhờ chị Nguyễn Thị Hậu (bạn của chị Phương) chở Khoát ra bến xe. Khi ra đến điểm đón xe khách, Khoát bảo chị Hậu đứng ở đó đợi còn Khoát quay về phòng trọ của chị Phương lấy hành lý bỏ quên, nhưng thực chất Khoát không có hành lý gì mà chỉ muốn quay lại nói chuyện với chị Phương. Về đến phòng trọ, Khoát nói không muốn chia tay và muốn chị Phương theo Khoát vào trong miền Nam.
Bị cáo ăn năn hối hận với tội ác mà mình gây ra.
Bị cáo ăn năn hối hận với tội ác mà mình gây ra.
Không thuyết phục được chị Phương, Khoát đã dùng con dao gọt hoa quả để ngay trên đầu giường đâm vào ngực mình và nói “anh sẽ chết trước mặt em để em sống với thằng khác xem có hạnh phúc được không”, chị Phương giằng con dao khỏi tay Khoát nhưng Khoát đã dùng phích nước đập vào tay không trúng nên đã đập vào mặt và đầu chị Phương.
 
Trong lúc giằng co, Khoát và chị Phương cùng ngã xuống giường, tay phải Khoát cầm dao đâm vào ngực chị Phương mấy nhát, sau đó Khoát cũng dùng dao tự cứa vào cổ mình tự sát. Hậu quả, chị Phương chết tại chỗ còn Khoát được mọi người đưa đi cấp cứu nên đã thoát chết.
Tại phiên tòa sơ thẩm ngày 6/7, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo Trịnh Đình Khoát 14 năm tù giam với tội danh giết người theo khoản 2, điều 93 Bộ luật hình sự. 
Sau khi nghe tòa tuyên án, bị cáo tỏ ra ăn năn hối lỗi, những giọt nước mắt muộn màng đã rơi trên khuôn mặt của Khoát. Ngồi trước tòa, bị cáo cúi gầm mặt xuống nền nhà ôm mặt vẻ hối hận vì những việc mình đã gây ra.
Nguyễn Thùy (dantri.vn)

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

(SN-MS) - Cô gái quê Nam Định bị bạn trai người Hàn Quốc nhốt lại, đánh đập bằng gậy chơi golf sau khi cô này đi chơi về lúc nửa đêm.

Kim Yung Teak giải trình với cơ quan công an về vụ việc
Kim Yung Teak giải trình với cơ quan công an về vụ việc

Khoảng 17h ngày 28/6, công an TP Vũng Tàu đã ập vào căn nhà 28/7A Lương Văn Can, phường 2, TP Vũng Tàu và tạm giữ Kim Yung Teak (39 tuổi, quốc tịch Hàn Quốc) khi người này có hành vi nhốt bạn gái trong nhà và hành hung.

Trước đó, cơ quan chức năng nhận được tin báo về việc Đinh Thị Thuỳ D. (22 tuổi, quê Nam Định) bạn gái của ông Kim liên tục la hét do bị đánh đập nên tổ chức giải cứu.
 
Sau khi thoát khỏi căn nhà nói trên, chị D. khai nhận đã yêu ông Kim khoảng 5 tháng nay khi làm việc tại một quán ăn trong TP Vũng Tàu. Vào tháng 4, ông Kim nói với chị D. là mình bị mất hết giấy tờ tuỳ thân nên chị D. đã thuê căn nhà 28/7A để 2 người ở chung, tiền thuê nhà chị D. trả.

Vào khoảng 0 giờ ngày 28/6, chị D. đi chơi về trễ. Do nghi ngờ bạn gái mình có mối quan hệ bất chính, ông Kim đã nhốt chị D. trong nhà và sử dụng gậy chơi golf đánh đập nhiều lần. Đến chiều cùng ngày, ông Kim tiếp tục đánh chị D. thì lực lượng cảnh sát 113 ập đến.

“Sau khi yêu nhau, anh ấy bắt tôi nghỉ việc 3 tháng nay. Chi phí nhà cửa đều do mẹ tôi gửi ngoài quê vào để cả 2 lo cho cuộc sống”, chị D. nói. Theo thông tin ban đầu, ông Kim đang làm tại một công ty của Hàn Quốc trên địa bàn huyện Tân Thành (tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu).

Hiện vụ việc đã được công an phường 2, TP. Vũng Tàu thụ lý, tiếp tục điều tra.

Theo Minh Dũng
VietNamnet

Thứ Tư, 20 tháng 6, 2012

(SN-MS) - Miệng lưỡi người đời gọi chúng tôi với đủ các cái tên. Nào là cave nam, mại dâm nam, trai bao, phi công trẻ. Có người còn miệt thị hơn, gọi chúng tôi là "cave đực". Nhưng tôi tự nhận tôi cũng chỉ là một "công nhân" trong lĩnh vực tình dục.


(Ảnh minh họa)

Không hiểu sao ba lần đến quán cà phê "Phố nhỏ" tôi đều gặp anh ngồi một mình. Hôm thì thấy anh cắm cúi xem một quyển tạp chí của nước ngoài có nhiều hình ảnh những cô gái gợi cảm. Hôm anh lại chăm chú vào màn hình của chiếc Iphone. Trên bàn là cốc nước cam mới vơi đi một phần ba. Thoạt nhìn, tưởng anh mới du học ở nước ngoài về, chưa đi làm, nên thảnh thơi ngồi nhớ lại "thời vàng son" ở bên đó. Sau này tôi mới biết anh ngồi vậy thôi, nhưng có điện thoại là anh "lên đường".

Hôm ấy trời mưa to, ngoài phố nhiều nơi ngập lụt, nên tôi không thể ra về. Cho đến giờ tôi vẫn phải cảm ơn hôm trời mưa ấy, bởi nó đã giữ chân tôi lại quán khá lâu và tôi được nói chuyện với anh, được nghe anh giãi bày tâm sự về cuộc sống của mình.

Miệng lưỡi người đời gọi chúng tôi với đủ các cái tên. Nào là cave nam, mại dâm nam, trai bao, phi công trẻ. Có người còn miệt thị hơn, gọi chúng tôi là "cave đực". Nhưng tôi tự nhận tôi cũng chỉ là một "công nhân" trong lĩnh vực tình dục. Có lần đọc trên một tờ báo nước ngoài, thấy người ta gọi những người làm công việc như chúng tôi là "sex worker", tức là "công nhân tình dục", cũng đúng thôi.

Tôi vào nghề thật tình cờ. Một hôm bạn bè rủ đi sàn nhảy, tôi đang buồn vì thất nghiệp nên cũng đi theo cho vui. Tại đây tôi gặp một chị lớn hơn tôi mười tuổi. Chị nhờ tôi dìu chị "đi vài đường cơ bản". Lúc giải lao, chị gọi rượu cho tôi uống gọi là để "tỏ lòng biết ơn thầy". Rồi chị nhờ tôi đưa chị về nhà. Chị là người phụ nữ thành đạt trong công việc, nhưng lại lận đận đường tình duyên. Chồng chị là một gã đàn ông vô tích sự, không kiếm ra tiền lại còn mắc bệnh sĩ. Cờ bạc, hút hít, gái gú, lão đều ham mê. Không chịu nổi, chị chia tay chồng và mang trong lòng căn bệnh căm thù đàn ông. Chị hứa với mình sẽ không bao giờ lấy chồng nữa. Nói thì nói vậy, nhưng chị vẫn là con người, vẫn có những lúc khao khát vòng tay rắn rỏi của một đấng nam nhi. Do men rượu làm tình thần phấn chấn, do đang tuổi hai lăm sung sức, lại chưa nếm mùi đời, tối hôm ấy tôi đã ở lại với chị. Buổi "phục vụ" đầu tiên ấy tôi được trả công hậu hình, ngang với một tháng lương làm việc trước đây của tôi.

Những ngày sau đó, tôi thường xuyên được chị gọi đến để "tâm sự". Sau đó tôi còn được chị giới thiệu "khách", chủ yếu là những người quen của chị. Những mặc cảm xấu hổ ban đầu đã dần dần xua tan, khi tôi càng ngày càng có nhiều tiền hơn. Tôi ăn mặc chải chuốt, giữ gìn sức khoẻ, mông má lại dung nhan, sắm di động, mua xe mới. Tôi còn được một vài anh bạn "đồng nghiệp" dạy dỗ thêm các "kĩ năng nghề nghiệp”. Họ chỉ cho tôi đến các quán cà phê sang trọng để đợi khách.

Khách hàng của chúng tôi chủ yếu là chị em phụ nữ thuộc diện "thừa tiền, thiếu tình". Họ có thể là vợ của những ông chồng thành đạt, lắm tiền, nhưng suốt ngày bận rộn liên hoan, tiệc tùng, mát - xa, em út. Nhưng các ông chồng lại quên "sân nhà". Vì bức xúc, các bà vợ đã tìm đến chúng tôi như một sự "bú đắp thiếu hụt", cũng có thể như một sự "trả thù rửa hận". Họ cũng có thể là những bà vợ "đảm đang, đoan chính", nhưng có chồng đi xa. Có thể họ là những góa phụ, những chị "hồi xuân". Nói chung chuyện tình cảm cũng là một nhu cầu cần được giải toả, nhất là khi người ta không bận rộn với những miếng ăn hàng ngay nữa!

Phụ nữ làm nghề này còn bị coi thường, khinh rẻ, huống chi chúng tôi. Gia đình, bạn bè không ai biết công việc chính xác của tôi. Tôi phải đội lốt trong nhiều vỏ bọc khác nhau. Khi thì là sinh viên nghèo, muốn có tiền ăn học. Khi thì đóng vai anh chàng thất tình, mới bị người yêu "đá". Tiền kiếm được nhiều, nhưng cũng phải tiêu pha lắm. Các bạn "đồng nghiệp nữ" phải mua sắm phấn son, vay vóc thì chúng tôi cũng phải chi phí cho tập thể hình để giữ sức khoẻ, dung nhan. Đó là chưa nói đến những anh bạn đồng nghiệp "rẻ tiền", đứng trà trộn trong các chợ lao động hoặc làm nghề này theo tính chất "cơ hội", gặp khách thì đi, không thì lại làm việc của mình...

Đã không ít lần tôi bị tai nạn nghề nghiệp. "Có lần tôi phục vụ một quý bà quá tốt, khiến bà ấy muốn "kết lâu dài", sử dụng mọi biện pháp để "bao vây". Tôi có người yêu, bà ấy ghen và phá, phải năn nỉ mãi bà ấy mới tha. Có lần tôi bị người chồng của "khách hàng" bắt được, chút nữa thì xảy ra án mạng. Năm ngoái tôi đã bị một "khách hàng" đổ bệnh cho, bởi những khách hàng nữ cũng không chung thủy với một "bạn tình”, nên nguy cơ mắc bệnh là rất lớn.

Tuy kiếm được tiền, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình là người không được tôn trọng. Những khách hàng yêu thích tôi thật đấy, song tôi biết họ cũng chỉ coi tôi như một thứ "công cụ giải khuây". Sau những giờ phút "tạm vui vẻ" với khách hàng, tôi lại rơi vào tâm trạng cô đơn, trống trải, mặc cảm tội lỗi, xấu xa, dày vò. Tôi cũng là con người, vì "cuộc sống" mà phải làm công việc này chứ tôi đâu phải là người không biết xấu đẹp, phải trái. Tôi chưa dám tự hào về cái nghề này của mình.

Xin các bạn đừng hỏi tôi "bao giờ giải nghệ?", tôi xin phép không trả lời câu hỏi này. Mà tôi có bỏ thì cũng có những người khác vào nghề, bởi ở đời, có cầu là có cung!

Khi biết tôi là nhà báo nghiệp dư, anh bạn "công nhân" không những không ngại, mà còn bảo: "Chị thích thì cứ viết bài, đăng báo phụ nữ thì càng tốt, chỉ có điều đừng đưa tên thật và đừng nói rõ tên quán cà phê này".
Giữ lời hứa với anh, tôi đổi tên quán cà phê nơi tôi và anh gặp nhau hôm trời mưa ấy là quán "Phố nhỏ". Trời vẫn mưa, tôi thì chưa về được, nhưng anh thì vội vàng ra cửa sau khi đã xem xong một tin nhắn. Một chiếc xe sang trọng hè mở cửa, anh vội chui tọt vào trong đó, rồi xe phóng đi trong mưa. Tôi đoán là anh vừa có khách gọi...
Theo An ninh Thủ đô/Đời Sống Gia Đình
(SN-MS) - Thấy con hay nôn ói, người mẹ đưa đi khám phát hiện thiếu nữ mang bầu gần 5 tháng. Nạn nhân khai tác giả là cụ ông gần 70 tuổi ở cùng xóm.

Một góc đồng tôm xã Tân Lộc, huyện Thới Bình (Cà Mau), nơi thiếu nữ bị cụ ông làm mang bầu. Ảnh: Thiên Phước

Ngày 21/6, ông Võ Phi Hùng, Trưởng công an huyện Thới Bình (Cà Mau) cho biết, VKS cùng cấp đã phê chuẩn quyết định khởi tố nhưng cho tại ngoại đối với ông Nguyễn Anh Cung (69 tuổi, ngụ xã Tân Lộc, huyện Thới Bình) về hành vi Giao cấu với trẻ em.

Theo cơ quan điều tra, thời gian gần đây người mẹ thấy con gái 15 tuổi có biểu hiện bất thường, hay nôn ói nên đưa đi khám. Lúc bác sĩ chẩn đoán cô gái mang thai, người mẹ không tin nên đề nghị siêu âm với kết quả thai nhi được 18 tuần.

Thiếu nữ cho biết tác giả bào thai là ông Cung vì hai người đã quan hệ tình dục 4 lần tại chòi canh tôm gần nhà.

Làm việc với cơ quan điều tra, cụ ông thừa nhận đã quan hệ với thiếu nữ. Vì vậy, ông Cung bị khởi tố theo điểm 2 điều 115 Bộ Luật hình sự vì thực hiện hành vi nhiều lần và làm nạn nhân có thai.
Thiên Phước (vnexpress.net)

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

(SN-MS) -  Theo thống kê sơ bộ của Bộ GD-ĐT, tỷ lệ đỗ tốt nghiệp chung cả nước năm nay đạt 97,63%. Cụ thể, đối với hệ THPT, tỷ lệ đỗ đạt 98,87% còn hệ Giáo dục thường xuyên đạt 85,47%.
Thí sinh dự kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2012 tại Đà Nẵng. (Ảnh: Khánh Hiền)
Thí sinh dự kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2012 tại Đà Nẵng. (Ảnh: Khánh Hiền)
Bộ GD-ĐT cũng cho biết, đối với hệ THPT tỷ lệ HS đạt tốt nghiệp loại Giỏi là 2,59%; tỷ lệ đỗ loại Khá là 20,79%. Còn đối với hệ GDTX, con số này lần lượt là 0,12% và 3,39%.
Mặc dù chủ động công bố số liệu này cho cơ quan thông tấn báo chí nhưng Bộ GD-ĐT lại “từ chối” cung cấp tỷ lệ đỗ của từng địa phương. Một cán bộ của Cục khảo thí và Kiểm định chất lượng (Bộ GD-ĐT) cho hay: “Lãnh đạo Bộ chỉ cung cấp số liệu trên còn bảng chi tiết thì chưa cho phép công bố”.
Để cho độc giả có cái nhìn toàn cảnh về kì thi tốt nghiệp THPT năm nay,Dân trí sẽ sớm tổng hợp dữ liệu đỗ tốt nghiệp ở từng địa phương. Qua thống kê sơ bộ bước đầu thì Hưng Yên là địa phương có tỷ lệ đỗ tốt nghiệp hệ THPT cao nhất với 99,9%. Hầu hết các địa phương đều có tỷ lệ đỗ trên 97% đối với hệ này. Còn hệ GDTX, không có địa phương nào đỗ 100%, một số tỉnh có tỷ lệ đỗ dưới 50%.
Điều đặc biệt ở kì thi tốt nghiệp THPT năm nay là có rất nhiều trường đỗ tốt nghiệp 100%. Ngoài các trường chuyên, công lập đã được khẳng định chất lượng giảng dạy thì còn xuất hiện nhiều trường dân lập cũng như trung tâm GDTX.
Cũng theo các nguồn dữ liệu điểm thi mà Dân trí thu thập được ở kì thi năm nay thì có những dấu hiệu “bất thường” đối với điểm các môn Hóa học, Ngoại Ngữ, Toán học ở nhiều phòng thi của các địa phương trong cả nước. Điều này được thể hiện ở đặc điểm chung: Ở cùng một phòng thi điểm thi các môn thi trắc nghiệm khá tương đồng nhau. Đặc biệt những thí sinh mang số báo danh ngồi cạnh nhau thì điểm thi là như nhau… Sự xuất hiện này khá rõ nét đối với các trường ngoài công lập và trung tâm GDTX.
N.H (dantri.vn)

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

(SN-MS) - Khi xác chết khô trong rừng - tôm của ông Cao Văn Liền được xác định là người làm công Phạm Minh Hiếu, người dân gần đó bàng hoàng, ám ảnh, bởi tại rừng - tôm của ông chủ giàu có này từng xảy ra 3 cái chết bí ẩn của 3 người làm mướn.
 
Xác chết khô được phát hiện trong rừng - tôm ngày 12/6
Xác chết khô được phát hiện trong rừng - tôm ngày 12/6

Xác chết khô của người làm công

Ông Nguyễn Văn Thanh và con trai là anh Nguyễn Văn Minh săn rắn hổ đước trong rừng - tôm (rừng ngập mặn có nuôi tôm) của ông Cao Văn Liền ở ấp Lưu Hoa Thanh, xã Tân Thuận, huyện Đầm Dơi, Cà Mau, kể lại: Khoảng 7 giờ sáng ngày 12/6, 2 cha con anh Minh đang đi thì bỗng khựng lại khi nhìn thấy một vật lạ giống như con vật chết, nhưng lại mặc quần áo. Ông Thanh lại gần xem kỹ thì kinh hoàng phát hiện đó là xác người đã chết khô.
 
Hai cha con ông Nguyễn Văn Thanh trình báo với ông Sáu Khởi - công an viên ấp Lưu Hoa Thanh. Tin dữ lan truyền rất nhanh. Công an xã Tân Thuận nhanh chóng đến bảo vệ hiện trường, chờ Công an huyện Đầm Dơi, Công an tỉnh Cà Mau vào cuộc điều tra.

Qua xác minh và xác nhận của người nhà, xác chết khô được khẳng định là anh Phạm Minh Hiếu, 20 tuổi, là người làm công cho ông Cao Văn Liền.

Người nhà của Hiếu cho biết, nhà có 4 anh em là Phạm Minh Hải, Phạm Minh Dương, Phạm Minh Phụng và Phạm Minh Hiếu đều làm mướn cho gia đình ông Cao Văn Liền từ 7-8 năm nay. Khi mới vào làm Phạm Minh Hiếu mới 13 tuổi, nhận trông nhà, giữ em, làm việc vặt...
 
Công an địa phương túc trực tại nơi tổ chức đám tang cho Phạm Minh Hiếu
Công an địa phương túc trực tại nơi tổ chức đám tang cho Phạm Minh Hiếu

Ngày 12/6, nhận hung tin, người nhà của Hiếu cho rằng chính vợ chồng ông Cao Văn Liền đã gây ra cái chết cho Hiếu nên đặt xác Hiếu giữa nhà ông Liền, đập phá tài sản trong nhà ông này.

Trước tình hình phức tạp, xã Tân Thuận đã báo cáo vụ việc lên huyện Đầm Dơi và tỉnh Cà Mau. Công an tỉnh Cà Mau sau đó đã tạm giữ vợ chồng ông Cao Văn Liền để làm rõ.

Cũng từ ngày 12/6, ngôi nhà của ông Cao Văn Liền trở thành nơi tổ chức đám tang cho nạn nhân Phạm Minh Hiếu. Gia chủ phải xuất tiền lo toàn bộ chi phí đám tang. Đến ngày 16/6, gia đình nạn nhân an táng người xấu số tại ấp Lam Điền, xã Long Điền Tây, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu.

Những cái chết bí ẩn

Tại rừng - tôm của ông Liền đã xảy ra 3 cái chết bí ẩn của 3 người làm công
Tại rừng - tôm của ông Liền đã xảy ra 3 cái chết bí ẩn của 3 người làm công
 
Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra cái chết bí ẩn trong rừng - tôm của ông Cao Văn Liền. 7-8 năm trước, sau khi 4 anh em Hiếu vào làm thuê cho ông Liền một thời gian, Phạm Minh Hải chán làm nên bỏ về quê lấy vợ. Còn Phạm Minh Dương, Phạm Minh Phụng và Phạm Minh Hiếu ở lại làm tiếp. Sau đó hơn một năm, Phạm Minh Phụng chết bí ẩn ở nhà ông Liền.

Ông Nguyễn Minh Dân, Chủ tịch UBND xã Tân Thuận, xác nhận hồi đó Phụng chết là do bị cảm, đau bụng. Hai gia đình thỏa thuận chôn cất Phụng ở ấp Lam Điền, xã Long Điền Tây, huyện Đông Hải, Bạc Liêu.

Nhưng ông Lê Văn T., ở đối diện với nhà ông Liền cách con kinh Giá Rậm, lại khẳng định đêm Phụng chết, chính Phạm Minh Dương đã nói với ông rằng: “Chú T. ơi, con lỡ tay đánh chết em rồi”. Khi ông T. đến hiện trường, xác chết của Phạm Minh Phụng còn ngồi tựa vào chuồng dê như đang ngủ gật.

Cũng tại chòi giữ rừng - tôm của ông Cao Văn Liền, trước đây có một người thiếu nữ làm mướn tên Út, 16 tuổi, về sau được vợ chồng ông Cao Văn Liền nhận làm con nuôi, đã treo cổ tự vẫn. Gia đình ông Liền và gia đình Út cũng tự thương lượng, an táng, thỏa thuận không thưa kiện. Một vài cán bộ xã Tân Thuận cho biết, Út tự tử vì thất tình.

Nay tại rừng - tôm của nhà ông Liền lại xuất hiện xác chết khô, khiến bà con xung quanh vô cùng ám ảnh.

Tạm giam đôi vợ chồng “khác người”

Ông Võ Văn Sự, Phó Chủ tịch UBND xã Tân Thuận, cho biết, ông Cao Văn Liền 40 tuổi, có người vợ tên Phượng, 54 tuổi, về kinh Giá Rậm làm vuông rừng - tôm từ hơn 10 năm nay. Hiện vợ chồng ông Liền khai thác, sản xuất 45 ha rừng - tôm, kinh tế rất khá giả.

Những người dân xung quanh cho biết, đôi vợ già - chồng trẻ này sống khép kín, ít quan hệ với xóm làng. Bà con cũng ít khi đến nhà này vì quanh nhà có nhiều chó dữ, lại gài điện phòng trộm. Những
người mua cua, tôm cũng thường gọi điện chứ không dám tự ý lên nhà.

Trước đây không rõ vì lý do gì, Đại úy Hồ Phước Quýt, nguyên Trưởng công an xã Tân Thuận, từng cấp cho ông Liền một khẩu súng tự vệ. Sau khi phát hiện cấp sai, Công an huyện Đầm Dơi đã thu hồi khẩu súng này.

Ngày 12/6, sau khi phát hiện cái chết của Phạm Minh Hiếu trong rừng - tôm, Công an tỉnh Cà Mau đã tạm giữ vợ chồng ông Cao Văn Liền để điều tra. Lực lượng làm nhiệm vụ còn thu giữ được tại nhà ông này một cây súng cabin, 9 viên đạn cùng nhiều hung khí nguy hiểm khác như súng hơi, mã tấu.

Thượng tá Đặng Hoàng Cây, Trưởng phòng CSĐT Công an Cà Mau cho biết, vợ chồng ông Cao Văn Liền vẫn đang bị tạm giữ để phục vụ điều tra, chưa thể thông tin.

Huyền Trang (dantri.vn)

Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2012

(SN-MS) - Tìm thông tin về người đàn ông giàu có, Âu gọi điện thoại làm quen, dụ vào nhà nghỉ rồi trộm tiền tuồn ra ngoài cho chồng hờ.

Âu và chồng hờ cùng tang vật vụ "bẫy tình" đại gia. Ảnh: Nguyệt Triều

Tối 15/6, sau nhiều giờ truy tìm, các hiệp sĩ SBC thuộc đội Phòng chống tội phạm phường Phú Hoà (Thủ Dầu Một, Bình Dương) đã bắt giữ đôi nhân tình Võ Thị Kim Âu (35 tuổi) và Tô Thanh Long (37 tuổi, cùng quê An Giang), bàn giao công an để làm rõ hành vi trộm cắp tài sản.

Theo điều tra, chiều cùng ngày, Âu gọi đến số điện thoại của ông Tâm ở thị xã Thủ Dầu Một vờ nhầm số để tìm cách làm quen. Nghe cô gái quê có giọng nói ngọt ngào, ông Tâm vui vẻ trò chuyện. Âu cho biết đang cần xin việc làm, ông nhận lời tìm giúp, khi rảnh rỗi sẽ liên lạc lại.

Vừa tắt máy được một lúc, Âu tiếp tục gọi điện cho ông Tâm, thỏ thẻ: "Trời sắp tối, em lại từ quê ra không biết thuê nhà trọ. Đến tìm thuê giúp em".

Sau đó, tại một nhà nghỉ trong khu dân cư Chánh Nghĩa (thị xã Thủ Dầu Một), Âu bảo sẵn sàng "chiều" ông Tâm để đền ơn, đồng thời nhắn tin bảo Long đến khu phòng trọ. Lợi dụng lúc ông này không để ý, Âu lục ví lấy 900 USD tuồn ra ngoài đưa cho Long.

Ông Tâm thanh toán phí phòng trọ thì phát hiện mất tiền. Gặng hỏi Âu nhưng cô ta chối phăng. Để chứng minh "sự trong sạch", Âu còn đề nghị gọi một phụ nữ đến kiểm tra cơ thể và giỏ xách của mình. Nghi ngờ mắc bẫy kẻ gian, ông Tâm gọi điện nhờ hiệp sĩ Nguyễn Thanh Hải giúp đỡ.

Ít phút sau khi ông Tâm rời nhà nghỉ, Âu cũng xuống trả phòng và đón taxi. Hành trình của Âu đã bị các hiệp sĩ theo dõi. Đến một góc đường cách nhà nghỉ không xa, Âu đón Long để đi tiếp đến khu vực ngã tư Chợ Đình. Khi cặp đôi vừa bước xuống xe, các hiệp sĩ đã mời họ về trụ sở công an để làm rõ.

Kiểm tra người Long, ngoài số tiền trộm được của ông Tâm, cảnh sát còn tìm thấy một thẻ Đảng viên, một thẻ ngành công an do Công an Tiền Giang cấp có dán ảnh Long. Qua thẩm tra, những thẻ trên được xác định là giả.

Khai với cơ quan điều tra, Âu cho biết Long là người tình của cô ta. Để có tiền tiêu xài, họ lên kế hoạch "săn" đại gia. Sau khi tìm hiểu thông tin và số điện thoại của ông Tâm, người được cho là có nhiều tiền, Âu đã tiếp cận làm quen.
Nguyệt Triều - Xuân Thuỳ (vnexpress.net)
*Tên nạn nhân đã thay đổi

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

(SN-MS) - Bị yêu cầu dừng xe vì vi phạm luật giao thông, nam thanh niên chửi bới, đập vỡ chai làm hung khí đuổi đánh cảnh sát sau đó phóng xe bỏ chạy.



Thanh niên cầm hai chai bia vỡ dọa, đuổi đánh hai cảnh sát giao thông. Ảnh chụp từ clip.

Trong clip đăng trên Youtube ngày 8/6, nam thanh niên không đội mũ bảo hiểm sau khi bị yêu cầu dừng xe vì vi phạm giao thông đã dùng hai chai bia vỡ đuổi đánh hai cảnh sát giao thông. Sau đó, anh ta còn chạy vào nhà dân gần đó lấy một đoạn dây tiếp tục gây hấn.

Nam thanh niên sau đó phóng xe bỏ chạy, hai cảnh sát lúc này đuổi theo. Sự việc diễn ra trước sự chứng kiến của rất nhiều người đi đường. Nhiều người tỏ ý không đồng tình với cách xử lý thiếu kiên quyết của cảnh sát giao thông.

Trao đổi với VnExpress, Công an tỉnh Lạng Sơn xác nhận, hình ảnh trong clip xảy ra ở thị trấn Đồng Đăng vào ngày 7/6. Thanh niên phạm luật và chống đối cảnh sát đã bị bắt giữ ngay sau đó. Công an đã khởi tố vụ án.
Tuấn Tú (vnexpress.net)

Thứ Ba, 5 tháng 6, 2012

(SN-MS) - Hoa Hậu Mỹ Xuân thừa nhận từng giới thiệu nhiều người đẹp, hotgirl... bán dâm cho đại gia. Cảnh sát cũng xác định thêm 2 nghi can khác có hành vi môi giới, trong đó có nữ diễn viên từng tham gia một bộ phim tranh giải Cánh diều vàng.


Hoa hậu khu vực Nam Mê Kông 2009 Võ Thị Mỹ Xuân.

Ngày 4/6, Công an TP HCM đã tạm giữ hình sự Lê Quang Tuấn Anh (27 tuổi, hành nghề chăm sóc sắc đẹp) để điều tra hành vi Môi giới mại dâm trong đường dây của Hoa hậu Nam Mê Kông 2009 - Võ Thị Mỹ Xuân.

Cũng bị tình nghi về hành vi này còn có nữ người mẫu kiêm diễn viên điện ảnh 26 tuổi ngụ quận Bình Thạnh, TP HCM. Cô này từng đoạt giải Á khôi trong một cuộc thi sắc đẹp địa phương và có tham gia vào vai cho bộ phim hành động Lệnh xóa sổ - một trong 12 phim điện ảnh tranh giải Cánh diều vàng năm 2011. Tuy nhiên, do cô này đang mang thai 5 tháng nên được tại ngoại hầu tra.

Nữ diễn viên này được cho là người đã dẫn dắt Mỹ Xuân lần đầu "đi khách". Sau này, khi Hoa hậu Nam Mê Kông đứng ra "làm ăn" riêng", cả hai vẫn giữ mối quan hệ thân thiết, thường xuyên giới thiệu khách mua dâm cho nhau. Gần đây nhất, cô diễn viên 26 tuổi đã gọi Mỹ Xuân đi “vui vẻ” với quý ông tại Vũng Tàu với giá 2.500 USD để "cắt cò" 1.000 USD.

Trong khi đó, Tuấn Anh được xác định là đã tận dụng mối quen biết nhiều hoa khôi, người mẫu từ việc hành nghề trang điểm để "làm ăn". Từ mối quan hệ này, anh ta kiêm luôn vai trò môi giới cho các cô "đi chơi" với đại gia. Khi khách có nhu cầu, Tuấn Anh sẽ gọi điện, điều “chân dài” đến những khách sạn sang trọng phục vụ, sau đó "chặt" lại 60% tiền bán dâm.

Khai với cơ quan điều tra, Hoa hậu Mỹ Xuân cho biết có rất nhiều người mẫu, ca sĩ, diễn viên điện ảnh… tham gia đường dây mại dâm nghìn USD của mình. Trong số này có hoa khôi cuộc thi sắc đẹp tỉnh Bến Tre; một 'chân dài' tự khai đang hoạt động trong Công ty Thời trang PL ở TP HCM và một hotgirl "nổi tiếng" với những loạt ảnh nóng bỏng.

Riêng trong ngày 2/6, khi được khách "đặt hàng", Mỹ Xuân đã gọi điện điều cô hoa khôi Bến Tre và một người mẫu đến khách sạn tại quận 1 “vui vẻ” với giá 3.000 USD. Cô hoa hậu nhận 1.000 USD, phần còn lại chia cho hai “chân dài” nhưng đã bị cảnh sát phát hiện.

Trần Quang Mai tại cơ quan điều tra, Ảnh: cơ quan điều tra.
Trần Quang Mai. Ảnh: cơ quan điều tra.

Hồi tháng 4, hai người đẹp này cũng được Mỹ Xuân "điều" đi bán dâm tại một khách sạn ở trung tâm Sài Gòn với giá 1.000 USD. Cô hoa hậu Nam Mê Kông cũng thừa nhận nhiều lần tổ chức bán dâm tại nhà riêng là chung cư phường Bình Khánh (quận 2).

Trước đó, chiều 2/6, lực lượng Công an TP HCM gồm đội nghiệp vụ số 5 (phòng PC45) phối hợp cùng Cảnh sát Quản lý hành chính về trật tự xã hội (PC64) đã bất ngờ ập vào kiểm tra một khách sạn lớn tại quận 1, bắt quả tang 4 cặp nam nữ mua bán dâm.

Từ lời khai của những “chân dài” này, Mỹ Xuân, Trần Quang Mai (40 tuổi) và Nguyễn Hữu Đạt (43 tuổi, tài xế của một công ty tổ chức sự kiện) đã bị tạm giữ hình sự để điều tra. Trong đó, má mì Mai từng là MC tại một phòng trà do đàn em của Trương Văn Cam (tức Năm Cam) tổ chức.

Theo cơ quan điều tra, lợi dụng việc giao tiếp khá rộng với nhiều khách hàng đại gia, Mai đã đứng ra móc nối và “làm giá” cho các chân dài đi khách với mức phí ngất ngưởng. Sau đó, tú bà này thu lại tiền môi giới từ 50% đến 70% trên số tiền mỗi lần bán dâm của gái. Ngoài ra, khi các đại gia có nhu cầu đi tour, đường dây này cũng sẵn sàng cung cấp “em út” với giá từ 12.000 USD đến 15.000 USD/chuyến nước ngoài khoảng 2 đến 3 ngày.

Liên quan đến vụ án, đến nay có gần 20 người bị triệu tập.

Trao đổi với VnExpress.net về thông tin một người mẫu của công ty tham gia đường dây bán dâm 2.500 USD, ông Trần Thanh Long, Tổng giám đốc của công ty thời trang PL cho biết "rất bất ngờ, buồn và bức xúc". Theo ông Long, cô này không phải là người mẫu của PL mà chỉ là thư ký do ông tuyển cho một hãng rượu mà mình có phần hùn hạp. Trong quá trình làm việc ngắn ngủi, cô này gây ấn tượng vì có gương mặt đẹp, uống rượu giỏi, có khả năng thuyết phục khách hàng. Nhưng do không biết sử dụng vi tính, chưa đáp ứng được các công việc văn phòng nên cách đây 2 tuần, cô đã nghỉ việc.
Cũng theo ông Long, người đẹp trên có đăng ký học lớp đào tạo người mẫu của công ty. "Tuy vậy, một tuần chúng tôi chỉ đào tạo 3 ngày, mỗi ngày 2 giờ đồng hồ. Sau giờ học, các học viên làm gì, sinh hoạt như thế nào chúng tôi không nắm được và không quản lý... Bên cạnh dạy kỹ năng chuyên môn cho các cô gái đẹp, chúng tôi cũng định hướng tốt cho các bạn khi đến với nghề. Nhưng tôi buồn vì có một nhóm nhỏ các người đẹp đã chọn cho mình con đường sai", ông Long nói.

Nhóm phóng viên (vnexpress.net)

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

(SN-MS) - Dư luận vẫn chưa hết ồn ào trước vụ việc người mẫu H.H bị bắt trong một đường dây gái gọi giá nghìn USD. Cho đến thời điểm này, người ta mới có gần trọn vẹn lời giải cho câu hỏi “chân dài” lấy đâu tiền để khoe hàng hiệu, xe hơi, nhà lầu tiền tỷ?
 
Người mẫu H.H và T.H.T bị bắt quả tang bán dâm lộ ra đường dây gái gọi cao cấp (Ảnh: Tuấn Nguyễn)
Ngày 24/5, hai gái mại dâm cao cấp bị bắt quả tang tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh là H.H và T.H.T. Trong đó, H.H là người mẫu từng tham dự cuộc thi sắc đẹp, xuất hiện trên nhiều tạp chí và tham gia trong nhiều bộ phim.
Từ lời khai của người mẫu H.H, cơ quan điều tra tìm ra người môi giới đường dây người mẫu nổi tiếng bán dâm là “tú ông” tên Kiên (tức Kiên “pê đê”).
Kể từ khi “tú ông” Kiên sa lưới pháp luật, dư luận lại thêm phần bàng hoàng khi biết có rất nhiều “chân dài” hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật sẵn sàng “đi khách” một cách chuyên nghiệp. “Tú ông” này còn khai rằng, nếu “chân dài” chịu đi qua đêm khách phải trả từ 400 – 600 USD/đêm, đi theo tour sẽ có giá từ 1.000 – 1.5000 USD, trong đó “tú ông” hưởng 20-30% số tiền này.
Từ vụ việc này, dư luận nhớ lại lời tố “chân dài” đi bán dâm của người mẫu Trang Trần cách đây gần 3 năm và có cớ lật lại câu hỏi từ rất lâu rằng, những “chân dài” làm gì mà nhiều tiền thế để suốt ngày “khoe khoang” xài hàng hiệu, xe hơi, nhà lầu tiền tỷ?
Mỗi ngày lướt web, công chúng “chóng mặt” trước nhẫn kim cương, váy áo giày dép hàng trăm triệu đồng của người mẫu A, X,Z. Có người mẫu chân ướt chân ráo vào nghề cũng ngày ngày khoe váy áo, túi xách hàng hiệu. Thậm chí, “tổng tài sản” trang trí trên người của một “chân dài” xuất hiện tại một sự kiện giải trí gần đây tính sơ sơ cũng…vài tỷ đồng.
Con số ấy khiến không ít bạn trẻ khát khao bằng mọi giá để được bước chân vào giới giải trí, để được nổi tiếng. Con số ấy cũng khiến nhiều người lao động trí óc thấy choáng váng khi cả năm lao động tiêu hao bao năng lượng và chất xám cũng không đủ tiền mua được một chiếc váy của “chân dài” kia. Con số ấy lại càng khiến những thân phận lao động miệt mài thêm tủi hổ…
Phải chăng cứ là “chân dài” thì việc kiếm tiền dễ như trở bàn tay?
Theo tiết lộ của một người trong giới “chân dài” thì thực tế, một người mẫu mới bước vào nghề thì một buổi diễn được trả vài trăm ngàn đồng. Lương cứng của một người mẫu với công ty quản lý cũng chỉ từ 1-2 triệu đồng, còn diễn show nào nhận tiền show đấy. Những “chân dài” có tiếng tăm thuộc hàng vedette mới kiếm được 8-10 triệu đồng/show diễn. Nếu tháng có nhiều show, lại chăm chỉ đi dự event mới có thể thu về 70-100 triệu đồng.
Người mẫu Trang Trần, người hoạt động lâu năm trên sàn cat walk thì nếu chăm chỉ nhận show, mỗi tháng thu nhập bình quân của cô chỉ khoảng 30 triệu đồng. Với số tiền này, Trang Trần chỉ đủ trang trải chi phí sinh hoạt đầu tư lại cho nghề nghiệp như trang phục, mỹ phẩm thì lấy tiền đâu mua hàng hiệu, xe hơi.
Ngay như cựu người mẫu kiêm diễn viên Huy Khánh, anh từng thẳng thắn chia sẻ, người đắt vai diễn cũng như có cát sê thuộc hàng cao so với các diễn viên Việt như anh ngoài tiền đi lại, quần áo đầu tư cho vai diễn cho đến thời điểm này cũng chỉ mua được căn hộ trả góp!
Vậy thì, theo suy luận của nhiều người thì chắc chắn không ít “chân dài” phải “đi đêm làm thêm” mới giàu có nhanh chóng đến thế? Trang Trần đã dồn nén sự bức xúc đứng lên “kể tội” bóng tối đằng sau nghề người mẫu. Cô chỉ thẳng, nhiều “chân dài” sẵn sàng bán thân để kiếm sống. Người trang điểm cho một người mẫu nội y cũng “dọa nạt” một số “chân dài” với lời úp mở trên báo chí “đừng để tôi nói ra giá của bạn là bao nhiêu!”
 
Diễn viên Yến Vy mất hết sự nghiệp danh tiếng vì lựa chọn sai lầm
 
Cũng chẳng phải ngẫu nhiên mà trong giới showbiz, nhiều “ông bầu”, “bà bầu” vẫn rỉ tai nhau rằng không có gì lãi bằng… “kinh doanh chân dài”. Hàng tuần, tháng vẫn diễn ra các sự kiện khoác danh “văn hóa” để tạo điều kiện cho các “chân dài” đến phô diễn lụa là, hình thể để... kén đại gia đó sao? Trong hậu trường của giới này, người ta rỉ tai nhau việc người mẫu cặp đại gia hay thậm chí đi ăn tối đều có giá niêm yết hẳn hoi.
 
Thẳng thắn như một nữ quản lý công ty người mẫu tại Hà Nội, cô thừa nhận đã từng nhận được cuộc gọi sẵn sàng chi số tiền khủng nếu cô chịu “giới thiệu” cho “chân dài” X,Y,Z. Nữ quản lý người mẫu này đã từ chối dứt khoát dù cho đồng nghiệp mỉa mai “sĩ diện hão”. Với các người mẫu thuộc công ty cô đều có điều khoản không tự ý cung cấp số điện thoại cho đối tác. Theo tiết lộ của nữ quản lý này, không ít người mẫu của công ty cô nhận được những lời mời chào đầy cám dỗ từ những người môi giới…
 
Và hẳn không ít người xót xa khi nghe H.H, người mẫu bị bắt quả tang bán dâm thừa nhận cô đi vào con đường tội lỗi này vì "làm việc nhanh lại được khoản tiền khá cao". Cô định khi nào mua được nhà, được xe hơi sẽ dừng lại lấy chồng...
Từ câu chuyện buồn bất tận về những tấm gương tày liếp như  người mẫu, diễn viên Yến Vy, Kim Tuyến và gần đây nhất là người mẫu H.H đã đến lúc những cô gái có tư tưởng thích hưởng thụ, lười lao động phải nhìn nhận lại mình. Trong cuộc sống, sự dễ dãi, buông thả nào rốt cục cũng sẽ bị trả giá.
Những người như Yến Vy, Kim Tính đã mất hết sự nghiệp, danh tiếng, phải đối diện với bản án lương tâm và luôn sống trong lẩn tránh. Những người thích “sống bám” như người mẫu nội y N.T cũng hứng chịu luồng chỉ trích khắt khe từ dư luận. Và, ngày hôm nay dù được tha vì vi phạm lần đầu nhưng H.H liệu còn sống trong những ngày tháng không phải suy nghĩ khi mà cô có thể sẽ bị mọi người xa lánh, khinh bỉ?!
Hà Thanh (dantri.vn)